Thưa cô Hạnh Dung,
Cháu rất sợ những ngày giỗ, ngày lễ ở gia đình chồng. Má chồng cháu thuộc mẫu người mê nấu ăn, thích mời bạn bè, tiệc tùng. Mà má lại nấu toàn những món cầu kỳ. Bát đũa, chén đĩa cũng phải đủ bộ. Ăn xong, nội chuyện rửa chén cũng đủ khổ. Thành ra, cháu hay tìm lý do để trốn về nhà mẹ đẻ. Cháu rất sợ nấu ăn cô ạ, rơi đúng vào niềm say mê của má chồng. Má còn sốt sắng dạy cháu nấu nữa chứ. Cháu phải làm sao đây để vừa đỡ cực thân, vừa khỏi bị má chồng giận?
Cháu Khôi quý mến,
Trước hết, cháu phải cảm thấy không sợ, không ghét nấu ăn để có thể "chia sẻ” niềm đam mê (hơi thái quá) của má chồng. Giữa việc "không ghét" với việc phải làm kỹ lưỡng như má – là hoàn toàn khác nhau. Cháu vẫn có thể làm má vui lòng mà không phải nấu nướng bận rộn như má. Bởi chính má cũng biết thừa là cô con dâu không biết nấu ăn. Thế hệ các cô gái bây giờ đã được người già "thông cảm" về mặt này nhiều lắm. Các cô theo đuổi sự nghiệp, học hành, nên việc nhà bị giảm thiểu. Người già thừa hiểu là con cái không thể làm như mình được. Vì thế cháu hãy yên tâm. Cô đoán là bà má chồng không ghét sự vụng về bằng kiểu đi trốn. Hãy tỏ ra muốn học hỏi, rồi học lấy vài món đơn giản là bà má thấy vui rồi. Lúc nào đó tâm sự với má về công việc của cháu bận rộn khó khăn ra sao, xin lỗi về việc mình không thể chu toàn chuyện bếp núc. Khi má hiểu rồi, thì sẽ bỏ qua. Đừng trốn tránh hoặc kêu ca, càu nhàu bởi điều đó sẽ chỉ khiến cháu khổ hơn thôi. Vui vẻ làm đúng sức mình, học hỏi nữ công gia chánh là rất tốt, cháu ạ.
Your Comments:
Post a Comment