Kính gửi chị Hạnh Dung,
Em 20 tuổi, sinh viên giỏi, sống trong gia đình hạnh phúc ở TP.HCM, có cơ hội tiếp xúc với nhiều chàng đồng lứa, lịch lãm, khá giả nhưng em không xao xuyến với ai.
Và tình yêu của em đã đến với một người rất bình thường, từ Tây Nguyên xuống
TP.HCM để học. Nhiều người cho rằng, bạn ấy thương em... vì hộ khẩu, nhưng em hiểu, tính cách bạn không phải vậy. Ba mẹ em mong em có người chồng không cản trở việc vợ học lên cao. Và bạn ấy luôn ủng hộ em trong mọi việc, nhất là việc học.
Nhưng cách đây một tuần, bạn đề nghị chia tay với lý do: "N. muốn chú tâm học tập", "N. không muốn M. vì N. mà bị thiệt thòi", "Sau 5 năm, nếu M. vẫn độc thân thì N. sẽ theo đuổi..." (sau khi em kể đám cưới chị em được tổ chức ở khách sạn 5 sao, gia đình anh rể toàn giáo sư, tiến sĩ...).
Chị Hạnh Dung ơi, lấy gì đảm bảo sau 5 năm tình cảm không đổi thay? Tại sao em có thể dung hòa tình yêu và học tập mà bạn thì không? Bạn còn yêu em hay đã hết?
Tuyết Minh mến,
Em đã đặt ra nhiều câu hỏi, trong đó câu cuối cùng là quan trọng nhất.
Một nhà tâm lý học người Pháp đã nói: "Người tình rất dễ kiếm và người bạn rất dễ giữ. Cái khó là kiếm được người bạn và giữ được người tình". Tình yêu đòi hỏi phải được nuôi dưỡng bằng lòng chân thành, thể hiện trong sự ứng xử tinh tế, tôn trọng, nếu không rất dễ bị tổn thương. Dù sẽ làm em buồn nhưng chị đành nói thẳng rằng: Có lẽ, tình yêu của N. đối với em đã chết. Vì sao chết? Để trả lời câu hỏi này, chính em phải lần lại từ đỉnh cao của sự nồng nàn đến cuối dốc, ở hôm N. nói lời chia tay, xem bước ngoặt nào đã khiến chiếc xe tình yêu bị gãy đổ.
Tuy nhiên, chị lờ mờ cảm nhận rằng những điều em kể về gia đình em, gia đình anh rể em đã làm bạn ấy bị tổn thương.
Nhưng dù nói gì đi nữa, khi còn yêu nhau, không bao giờ người ta tính toán một cách lạnh lùng, đưa ra một cái mốc thời gian cụ thể sẽ nối lại cuộc tình. Tất cả những điều N. nói, chỉ để tỏ ra "có hậu" với người con gái yêu mình mà thôi. Lại có một câu của nhà tâm lý học mà chị muốn nhắc với em: "Tình yêu cũng như danh dự, đã mất đi thì không bao giờ trở lại".
Your Comments:
Post a Comment