Thưa chị Hạnh Dung,
Ngày lễ Tết, chẳng bao giờ anh tặng hoa hay quà lưu niệm cho em. Anh bảo, đó là hình thức, có khi là giả dối. Để chứng tỏ không phải anh không quan tâm, thỉnh thoảng anh lại mua quà tặng. Em thấy ngày lễ mà mình “im ắng” quá cũng tủi thân, chị ạ. Em có nên nói nguyện vọng này của mình không chị?
Thúy Ngà thân mến,
Em có thể nói vào dịp lễ nào đó: “Anh ạ, sao em thấy ngày này ai cũng vui rộn ràng mà em thì im ắng, buồn quá!”. Có thể bạn em lại bùng nổ, lên án cách làm hình thức. Anh ấy muốn có niềm vui gì thật sự mới ăn mừng, không thích chạy theo thiên hạ. Cũng có lý đấy nhưng ghét sự phù phiếm như anh ấy thì hơi cực đoan.
Mua quà cho em là do muốn chăm sóc, chú ý đến nhau hay cốt làm cho “khỏi mang tiếng là kẹo”? Việc tặng quà có vẻ không có gì lớn, nhưng lại mang ý nghĩa về chất lượng mối quan hệ của các em. Dù sao thì chú ý đến việc tặng quà cũng là biểu hiện của sự quan tâm.
Em nói nguyện vọng của mình nhưng đừng phê phán, chê trách anh ấy. Có khi ngày vui, ngày lễ, nếu thấy muốn không khí rộn ràng, chính em nên chuẩn bị tặng quà cho anh ấy. Biết đâu anh ấy sẽ hiểu ra. Dù sao thì điều quan trọng phải chú ý xây đắp là sự quan tâm, yêu thương nhau, từ đó, mỗi người sẽ tìm ra cách biểu hiện phù hợp.
Chúc các em hạnh phúc.
Your Comments:
Post a Comment